Tôi đứng trên đầu cầu chữ Y (*)
Ở giữa thành Hồ nước đen x́
Nối dài quận Tám con sông chảy
Tôi tự hỏi ḿnh: ta thấy chi?
Nước sông đen tựa hồn dân tộc
Đen cả bầu trời, nhuộm tím ḷng
Chảy vào tâm khảm người con Việt
Đất nước bây giờ có như không!
Những đứa trẻ lớn lên bên sông
Chúng không biết những ḍng sông nước trong
Nơi bầy cá tự do vượt sóng
Đâu biết nào là bát ngát mênh mông
Những đứa trẻ trong ḷng cộng sản
Chúng không thấy Tự Do, Nhân Bản
Nơi con người được sống b́nh an
Đâu biết đâu là lịch sử vẻ vang
Ḍng sông bốc mùi hôi kinh khủng
Không lối thoát nên phải sống cùng
Phải nghe, thấy, sờ và uống hận
Ngước mặt kêu trời định mệnh chung
Mấy con đ̣ như mau mau ra khỏi
Một vũng lầy thối nát tanh hôi
Như Việt Kiều đă thóat ṿng quỷ dữ
Đi, đứng, ở, về nửa thực nửa hư
Ngẫm,
Nước đầu nguồn vẫn là nước sạch
Nước cuối nguồn trong veo, thanh bạch
Dân Việt Nam ngàn xưa anh dũng
Dân Việt sau chẳng kém anh hùng
Ngẫm,
Riêng đoạn sông này hôi hám tối tăm
Đâu phải là mệnh nước trăm năm
Riêng một đoàn người vong quốc hận
Đâu phải là ngoảnh mặt vô tâm
Nước đen ng̣m vẫn lững lờ trôi
Đứng lặng buồn rồi tôi tự hỏi:
Ḍng sông này có chảy về Hà Nội?
Tắm mát một bầy bán đứng dân tôi
vinhvinny@yahoo.com
vinhvinny.com
(*) Kỷ niệm một lần đứng
trên cầu chữ Y ở Sài
Gon, nh́n xuống ḍng sông đen
mà ngẫm nghĩ dân t́nh.
Ḍng sông này chảy ven qua
thành phố, nuớc đen, hôi hám
và rất dơ bẩn v́ là nước
thải của thành phố.