Tôi muốn quên nhưng làm sao quên được
Ba mươi tháng tư đất nước thê lương
Kẻ cuồng ngông hò reo trên xương thịt
Súng đạn thù cày xới nát quê hương
Tôi muốn quên nhưng làm sao quên được
Thây phơi khắp cùng, già trẻ gái trai
Bởi dắt dìu nhau tìm đường chạy giặc
Nên giặc điên cuồng giết chẳng nương tay
Tôi muốn quên nhưng làm sao quên được
Rừng núi tang thương sông biển quặn mình
Phố chợ thôn làng chìm trong lửa khói
Quê hương ơi, một trang sử điêu linh
Tôi muốn quên nhưng làm sao quên được
Người Mỹ quay lưng trò phản bội nhau
Giặc đỏ gian manh càng thêm hung ác
Đẩy dân tộc này tận đáy vực sâu
Hơn ba mươi năm giờ quay nhìn lại
Cùng nhắn nhủ nhau tất cả một lòng
Hãy bỏ đi thôi cái ta đáng trách
Góp chút lòng thành cùng với non sông