Menu
Menu

Đói Lạnh, Mưa Chiều

Huyền Lâm


Tập trường ca qua trang... nhiều mộng mị
Nắng bây giờ xa lạ giấc mơ xưa
Thôi trễ hẹn, đã bao lần trễ hẹn
Một chỗ về, hiên cũ... một vành nôi.

Lá chuối xanh, tàu dừa…bao hoài niệm
Và em tôi mắt phượng gót chân hồng
Nước dừa mát, quê hương ơi! Và Mẹ
Bạn bè ta! Thằng bỏ cuộc phương nào?

Nhớ rưng rức nắng nhà trong khói lạnh
Thấu tim người in đậm vết đòn roi
Trầm luân hỡi, nhận diện mình quen thuộc,
Vất vưởng từng sợi buốt... điệu à ơi!

Mẹ. Biển trời ấm nồng là vĩnh viễn
Em. Nhu mì nguyên vẹn nụ tầm xuân
Bạn. Dấu chân nụ cười giờ dâu bể
Còn Ta Ơi! khói lạnh giữa mưa chiều.

******

Sông hoài niệm cứ chảy dài mộng mị
Một thời ngân du mục khúc cỗ cầm*